Niềm vui tuối già đâu có gì nếu không thấy những ngày cuối đời có người đặc biệt cùng nắm tay, “dọn dẹp” những mảnh vỡ ngổn ngang trong hôn nhân gia đình.
- Cần làm gì để chống lại sự cô đơn tuổi già?
- Bệnh run tay là căn bệnh như thế nào?
- Chăm sóc cha mẹ tuổi “xế chiều”
Niềm vui tuổi xế chiều là lúc nhìn lại người gắn bó với mình trong gia đình, cuộc sống
Mẹ – người phụ nữ “đặc biệt” nhất của ba!
“Mai ba đi một chuyến, không biết đi đâu nhưng đừng tìm ba”. Tin nhắn của ba đến lúc 0 giờ sáng, nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại, nghe vai mình chùng xuống, một cảm giác ngậm ngùi. Tôi nghĩ chắc ba sẽ đến các hội người cao tuổi hay xuống làng bên để ngồi tâm sự tuổi già với mấy cụ già bên thôn Đoài, bỗng nhiên ngôi nhà im ắng đến nỗi nghe rành rọt tiếng chén bát xô trong bồn rửa. Bất giác tôi nghe tay chân mình nhẹ tênh, nghĩ đến nơi ấy không có mẹ liệu ba sẽ ra sao? Nơi này không có mình thì ba có còn minh mẫn được nữa? Đây không phải lần đầu tôi nhận được tin nhắn như thế từ ba, những tin nhắn như thế cốt để thông báo nội dung với tôi và các em là: Ba đang giận mẹ. Em gái tôi đi học ở xa thấp thỏm: “Trời! Ba bệnh tim mà đi đâu? Đi với ai? Nhỡ bệnh phát lại thì làm thế nào, gọi mẹ đi chị, trong tiềm thức của tôi và các em thì mẹ luôn là “vị cứu tinh” của ba trong đời sống thường ngày cũng như ba đi đâu đó gặp bệnh. Tôi cười rồi nói cho dì hai yên tâm nhưng tôi thừa hiểu là ba đi đâu được khi vắng mẹ, ba như lá cờ còn mẹ là ngọn gió. Nếu như có một cái lọ chứa đậu đen cho nỗi buồn quặn thắt, đậu trắng cho niềm vui, cho những vỡ òa hạnh phúc thì chiếc lọ 40 năm của ba mẹ có lẽ màu đen sẽ lấn át màu trắng, một màu đen của cơ cực và sóng gió. Đã không có ít lần những tưởng con đường ấy sẽ bít lối, vậy mà hai người lữ hành chân tay trầy xước, vá víu những mảnh vỡ của trái tim lại ngồi dậy và gánh ba đứa con gái đi cho hết hành trình. Hồi nhỏ, tôi không mấy hiểu về tình yêu, không để ý ba mẹ yêu nhau như thế nào, giờ đi qua con dốc bên kia cuộc đời, cũng đôi lần mềm nhũn người như con cua lột khi một cuộc tình đi qua, chênh chao lỏng lẻo trong cuộc hôn nhân mười mấy năm, tôi thấy giật mình trước cái tình đằm thắm sâu lắng đến ngỡ ngàng của ông bà đối với nhau. Ông bà có thể nói chuyện thâu đêm suốt sáng, từ câu chuyện ở chương trình Vui khỏe đến chuyện cháu nhỏ thay răng nhà dì ba, … đều được ông bà ngân nga cả ngày.
Mẹ – người phụ nữ “đặc biệt” nhất của ba!
Rồi hôm tôi ăn hỏi để hôm sau theo chồng, mọi người trong nhà tranh nhau dặn dò thật hài hước. Nào là áo cưới con phải trùm lên áo nó, bẻ cau phải bẻ nhiều hơn nó, vô phòng phải vô trước nó… Tuyệt nhiên có khua khoắng ngầu đục ký ức tôi cũng không nhớ mẹ dặn dò gì, ngoài mấy tiếng nhẹ như hơi thở mẹ vẫn nói mỗi ngày “Ngủ đi con, mai còn dậy sớm”. Để rồi mẹ lại lao đi chân không bén gót, xem lại cửa nẻo, góc mùng, chăm ấm, cái áo để ngày mai ba dự lễ. Mẹ chưa bao giờ dạy tôi phải làm vợ người ta như thế nào, vì từ nhỏ chị em tôi đã được rèn rũa từ mẹ làm người phụ nữ của gia đình. Cả đời mẹ có bao giờ phân định việc gì của ba hay trách nhiệm công việc gì của mẹ. Mẹ chỉ biết đứng bên cạnh ba, dọn dẹp tất cả những gì ba bày ra. Dọn từ cái áo, đôi giày ba vứt bừa bãi, dọn những hành động lời nói của ba làm tổn thương ông bà nội cô chú, dọn các món nợ tiền khổng lồ, dọn cả tiếng đời ngổn ngang sau những cuộc tình của ba nữa.
Tình yêu tuổi già – thứ tình yêu tuổi trẻ nên học hỏi
Liệu tôi có thể học được những đức tính hi sinh tần tảo của người mẹ
Mỗi lần có dịp giỗ Tết thì gia đình tôi lại có dịp đoàn tụ, chị lớn em nhỏ cứ thay phiên nhau chọc ba mẹ yêu nhau vĩ đại, lần nào mẹ cũng khúc khích cười. Không biết mẹ nghĩ gì, chỉ biết có lần ba lên cơn đau tim, sát lằn ranh sinh tử, mẹ nói: nếu nhà này không có ba, mẹ không cần gì nữa, mẹ sẽ theo chị em con. Dù không có những tấm ảnh lung linh chụp với nha, chưa từng trông thấy một cái vuốt tóc, cái ngả đầu nũng nịu hay cả một cái hôn phớt lên má nhau của ba mẹ nhưng tôi vẫn cảm nhận có điều gì lắng đọng lớn lao trong dáng mẹ nấu tô canh ba thích, trong việc bỏ từng hộp thức ăn vô tủ lạnh ghi thứ Hai, thứ Ba, thứ Tư… cho mỗi chuyến đi xa. Trong cả cách quệt vội giọt nước mắt khi nhớ đến sức khỏe tuổi già của ba ngày càng trở nặng. Ở độ tuổi gần đất xa trời thì cả ba mẹ đều không được khỏe, nhưng dạo gần đây lại thích đi du lịch, nhìn thấy ông bà tíu tít chuẩn bị hành lý, nhắc nhau nhớ mang đôi tất, viên thuốc bổ, rồi kể miên man về món bò nướng trên núi Tam Đảo, về ly cà phê trong buổi sớm mai mà mấy chị em tôi ai cũng rưng rưng, cũng thầm mong người phụ nữ ấy cứ sống mãi bên ba tôi đến khi Chúa gọi. Tôi cũng thèm cái tình cảm đơn sơ mà giản dị như thế, người già mà trái tim vẫn không hề tắt lụi.
Nhìn thấy người phụ nữ đặc biệt của ba, tôi không biết mình có nắm chặt tay người bạn đời đi trong hành trình ăm ắp tin yêu tận tụy và dâng hiến thế không? Cảm ơn người phụ nữ đặc biệt, người cho ba, cho chúng con một gia đình hạnh phúc.
Nguồn: suckhoenguoicaotuoi.edu.vn